Ngạ quỉ (Cõi ngạ quỉ)
Văn Thù Bồ-Tát hỏi Phật:
Tạo những nghiệp gì chịu quả báo làm ngạ quỉ?
Thế Tôn dạy: Những chúng sinh ăn ở gắt gao, tiền của chẳng thí, tham mến ăn mặc, lường gạt lấy tiền của công đem thọ dụng riêng, có người nghèo khó xin ăn, một đồng chẳng thí, lại thêm mắng chửi , cứ lo cho mình ấm no, không thương người đói lạnh.
Đến khi chết rồi quyết đọa trong đường ngạ quỉ, chịu đói khổ mãi, cuống họng nhỏ như cây kim, nuốt ăn chẳng xuống, cái bụng lớn như cái trống. Thỉnh thoảng gặp đồ ăn uống, thì đồ ăn uống ấy hóa đồng sôi, sắt nóng, đói cho đến nỗi trong miệng ra lửa, lỗ mũi ra khói, hình thể ốm đen, đền đủ tội rồi mới hết nghiệp khổ.
Súc sanh (cõi súc sanh)
Văn Thù Bồ-Tát hỏi Phật:
Tạo những nghiệp gì đọa làm súc sanh?
Thế Tôn dạy: Những chúng sinh tham ăn rượu thịt, giết hại cầm thú, bày tiệc ăn chơi, đờn ca vui sướng, nên phải trả quả làm súc sinh đền mạng.
Ðịa ngục (cõi dịa ngục)
Là nơi khổ nhứt lúc sanh tiền (hồi còn sống) làm những điều ác tâm, không tin tam bảo, không biết nhân nghĩa. Sau khi thác sẽ ở địa ngục đời đời kiếp kiếp trả nghiệp.
Ðịa ngục trần gian: Chiến tranh, áp bức, cướp của, giếp người, nhục mạ người (hình phạt sử ác độc với người và súc vật)...
Những người bị nhân loại hành hạ như vậy cũng gọi là địa ngục trần gian. Có nghĩa là muốn chết lại không chết được, muốn sống lại không sống được.
Nguồn: http://tudien.daitangkinhvietnam.org