Ring ring

Chia Se logo
Phật học
Thập Nhị Nhân Duyên
3.- Thức là súc sanh, thú vật, từ sáu tuổi tới mười hai tuổi (chỉ có tư tưởng hơn thua sân giận). 

4.- Danh sắc là A-tu-la, ác thần, từ 12 tới 18 tuổi (chỉ có hành ác si mê). 

5.- Lục nhập là Nhơn, Người, từ 18 tới 24 tuổi (có hành thiện lòng nhơn). 

6.- Xúc là Thiên, Trời, từ 24 tới 30 tuổi (có trí hóa biết điều thiện cảm xúc). 

7.- Thọ là nhập lưu, Tu-đà-hườn, từ 30 tới 36 tuổi (cư sĩ biết ưa đạo). 

8.- Ai là Nhứt-vãng-lai, Tu-đà-hàm, từ 36 tới 42 tuổi (có lòng từ bi thương xót chúng sanh). 

9.- Thủ là Bất-lai, A-na-hàm, từ 42 tới 48 tuổi (nắm giữ đạo không lìa, xuất gia giải thoát). 

10.- Hữu là Vô-sanh, A-la-hán, từ 48 tới 54 tuổi (có cái sống chắc thật). 

11.- Sanh là Duyên-giác, Bích-chi, từ 54 tới 60 tuổi (sanh trí huệ, các pháp giác ngộ nơi thanh tịnh). 

12.- Tử là Bồ -tát, Giác-tha, từ 60 tới 66 tuổi (chết bỏ ta mà lo cho người). 

Và từ 66 tới72 là Như-lai (hưu trí, nín nghĩ, trở lại chơn như). 

Qua khỏi 72 là Niết bàn trọn vẹn (chết bỏ đạo đời tắt nghĩ trọn vẹn. Đó là nhơn duyên tấn hóa từng trình độ pháp, theo tuổi của người, ai sống y như thế, tức là tu, sẽ đắc đạo, kết quả trong kiếp một không sai. Muốn biết rõ cách tu của từng hạng bực ấy, ta cần học giới luật, vì giới luật là chổ ở của tất cả chúng sanh; mà nơi bài nầy, ta cần phải biết nguồn gốc chùng sanh là do nhơn duyên tập trước đã! Quan hệ nhứt là chữ ái chia tẽ hai đường: Người đứng trên chữ ái là chư Phật, kẻ nằm dưới chữ ái là chúng sanh. Điều đó đáng cho chúng ta thận trọng! 

NHƠN VÀ QUẢ CỦA MƯỜI HAI NHƠN DUYÊN 

1.- Vô minh + Hành: là nhơn quá khứ. 

2.- Thức + danh sắc + lục nhập: là quả hiện tại. 

3.- Xúc + thọ + ái + thủ + hữu: là nhơn hiện tại. 

4.- Sanh + tử: là quả vị lai. 

Chúng sanh bởi từ kiếp trước vô minh, hành ác, gây nhơn, nên mới phải nhập thai sanh thức, danh sắc, lục nhập là kết quả hiện tại, mới có thân hình. Bởi có thân hình, mới có xúx, thọ, ái, thủ, hữu, là gây nhơn hiện tại, để chịu sanh tử đời sau, là quả vị lai khổ não. 

Vậy muốn không quả vị lai: sanh, tử, khổ, thì đừng có nhơn hiện tại, xúc , thọ, ái, thủ, hửu. 

Muốn không nhơn hiện tại, thì phải không quả hiện tại: thức, danh sắc, lục nhập. 

Muốn không quả hiện tại, thì phải dứt trừ nhơn quá khứ, vô minh, hành. 

Đã là nhơn quá khứ rồi, thì đâu có trừ dứt gì được, âu là chúng ta hôm nay, muốn sau nầy không còn khổ của sanh tử, thì phải ráng mở mang trí huệ, để trừ vô minh. Tập hành thiện, để dứt bỏ hành ác, thì vòng luân hpồi mới được sáng trưng, ngừng nghĩ là Niết bàn, và không còn tám vạn khổ, mà hưởng được tám vạn đạo yên vui, giác ngộ chơn như không còn sanh tử tức là Phật. 

Diệt dứt luân hồi thì khổ sẽ hết.

Chuyển hướng
Phật học
Trang chủ