Ngày xưa, khi còn bé, anh và tôi hay chơi trò cút bắt. Lần nọ, tôi té ngã, máu ở đầu gối chảy ra rất nhiều. Anh xuýt xoa theo từng giọt nước mắt của tôi, luôn hứa sẽ che chở tôi suốt đời, không bao giờ để tôi đau nữa. Lớn lên, anh đi du học, và bỏ luôn ý định về nước. Ngày mẹ anh mất, anh dẫn một cô gái da trắng, tóc vàng về chịu tang. Tôi đứng nép sau bậu cửa, nhìn sang. Bất chợt vết sẹo nơi chân nhứt buốt.
Lời bàn
Cuộc sống thật sự không phải là một giấc mơ đẹp, để người ta ao ước và chìm lãng vào nó, để rồi phải thất vọng khổ đau. Những phút giây trôi qua của một kiếp người luôn luôn có sự biến đổi của sinh diệt. Tình yêu của ngày hôm qua không phải là của hôm nay, và cũng chưa chắc là của ngày mai nữa.
Mọi diễn biến tâm lý luôn vận hành một cách liên tục, trong cái bản chất tương đối của nó. Nhiều khi ta cố chấp vào một kỷ niệm cũ để rồi trở thành nỗi đau của ngày hôm nay và còn có thể của ngày mai. Hãy nhìn sâu vào những ký ức ấy, chúng ta sẽ nhận chân ra được nó là dòng chảy của dòng sông luôn ồn ào, luôn gợn sóng và luôn biến đổi. Khi quán sát một cách sâu sắc như vậy thì niềm đau sẽ tan biến, và nhường bước lại cho một nụ cười.