Disneyland 1972 Love the old s
Chia Se logo
Phật học
Kẻ hung tàn bị ác báo
   Trong quyển sách Quảng Ái Lục của Mãnh Bình Am tiên sinh, có kể một câu chuyện như sau:
   Chủ nhân của quán “Thiên Ngư Miến” ở vùng Tô Châu chính là Đới Đại Phan. Y vốn là con người tự tư tự lợi, tàn nhẫn, ưa giết hại. Sự kinh doanh hàng quán của y sở dĩ đắt khách hơn so với người khác là vì y có một nghệ thuật nấu nướng rất độc đáo. Y đem lươn bỏ vào một cái nắp bằng sắt rồi đặt cái nắp ấy lên trên nồi, bắt lên bếp chưng, thế rồi y dùng máu đó trộn với mì, hương vị thật thơm ngon.
Đới Đại Phan vừa tính toán vừa cười khanh khách, nói: “Thu nhập càng ngày càng khấm khá nhỉ!”.
   - Ba ơi, chúng ta đổi nghề khác đi ba! Cái nghề này sao mà tàn nhẫn quá! - Đó là lời của Đới Hỷ Tín, con trai y.
   - Cái thằng nhỏ u mê kia! Chẳng phải tiền vô nườm nượp là gì? Còn mong thứ gì nữa? Đi đi! Đổi nghề gì nào? Đổi nghề khác thì có được nhiều lợi như thế này không? Toàn là ăn nói hồ đồ! - Đới Đại Phan vung tay ra nói với con như vậy.
   Thế rồi, năm tháng trôi qua. Một ngày kia, người cha đi đâu không thấy về, Đới Hỷ Tín men theo bờ sông đi tìm kiếm.
   - Ôi, cha ơi! - Hỷ Tín đau đớn kêu thất thanh.
   Thế là người ta chỉ thấy cái thây của Đới Đại Phan trôi tấp vào bờ, trên thân hàng vạn con lươn đeo bám xung quanh.
   Trên bờ sông, vô số người kéo nhau đến xem, không ai là không kinh hãi, cùng nhau bàn tán xôn xao.

Lời bàn
   Làm việc ác thì thì phải gặt lấy quả xấu, đó là điều tất nhiên như câu chuyện trên. Nhân quả báo ứng ví như vỗ hai bàn tay vào nhau sẽ phát ra tiếng, tiếng đó là tự nhiên mà có. Định luật nhân quả cũng vậy.
    Nếu gieo nhân lành, chúng ta sẽ gặt quả báo lành. Nếu làm ác phải thọ quả báo ác. Không làm thì không có.
   “Thiện có thiện báo, ác có ác báo”. Nếu chưa có quả báo là do duyên chưa đủ. Người làm thiện chưa hưởng thiện báo, bởi vì thời gian chưa đến, song nhất định sẽ có quả báo, vì vậy mà ta không nên khổ tâm mong chờ. Chư Phật và Bồ tát luôn luôn đại từ đại bi, chỉ cần chúng ta làm thiện thì công đức sẽ vĩnh viễn tồn tại.
   Nếu chúng ta làm việc ác thì dù có bay lên trời, trốn trong núi cao, lặn xuống biển sâu, đều không thể trốn được, đến một lúc nào đó tự nhiên ta phải nhận lãnh lấy quả báo. Một khi đã thọ quả báo thì chúng ta không thể trách trời hay oán người được, mà do chính ta tự làm thì phải tự chịu mà thôi!
Chuyển hướng
Phật học
Trang chủ