The Soda Pop
Chia Se logo
Phật học
Kệ Dân Của Người Khùng - Quyển 2
Đức Diêm chúa yêu người hiền thảo,
Trọng những ai biết niệm Di Đà.
Lại được gần Bệ Ngọc Long Xa,
Coi chư quốc tranh giành châu báu.
Trai nhỏ tuổi kính thành trưởng lảo,
Gái bé thơ biết trọng tuổi già.
Rán tỉnh tâm dẹp được lòng tà,
Thì được thấy Phật ,Tiên ,Thần ,Thánh.
Việc hung dữ hãy nên xa lánh,
Theo gương hiền trau sửa lòng người.
Sau tà tinh ăn sống nuốt tươi,
Mà bá tánh chẳng lo cải thiện .
Miệng dương thế hay bày nói huyễn,
Sách Thánh Hiền ghét kẻ nhiều lời.
Khuyên chúng sanh niệm Phật coi đời,
Cõi Hạ giới rồng mây chơi giỡn.

 Ở chòm xóm đừng cho nhơ bợn,
Rán giữ gìn phong hóa nước nhà.
Câu tam tùng bọn gái nước ta,
Chữ hiếu nghĩa kẻ trai cho vẹn .
Ghét những kẻ có ăn bỏn sẻn,
Thương những người đói rách lương hiền .
Muốn tu hành thì phải cần chuyên,
Tưởng nhớ Phật chớ nên sái buổi.
Kẻ phú quí đừng vong cơm nguội,
Sau đói lòng chẳng có mà dùng.
Ta yêu đời than thở chẳng cùng,
Mà bá tánh chẳng theo học hỏi.
A Di Đà nhìn xem khắp cõi,
Đặng trông chờ mong mỏi chúng sanh .
Hiện hào quang ngũ sắc hiền lành,
Đặng tìm kiếm những người hiền đức.
Kẻ tâm trí mau mau tỉnh thức ,
Kiếm Đạo mầu đặng có hưởng nhờ.
Chốn hồng trần nhiều cảnh nhuốc nhơ,
Rán hiểu rỏ huyền cơ mà tránh .
Chốn tửu điếm ta nên xa lánh,
Tứ đổ tường đừng có nhiễm vào.
Người tránh xa mới gọi trí cao,
Sa bốn vách mang điều nhơ nhuốc.
Muốn tu tỉnh nay đà gặp cuộc,
Đức Di Đà truyền mở đạo lành.
Bởi vì Ngài thương xót chúng sanh,
Ra sắc lệnh bảo Ta truyền dạy.
Nên lao khổ Khùng không có nại,
Miễn cho đời hiễu đặng Đạo mầu.
Ai muốn tầm Đạo cả cao sâu,
Thì hãy dẹp tánh tình ích kỷ.
Mau trở lại đừng theo tà quỉ ,
Tham, Sân ,Si chớ để trong lòng .
Phải giữ lòng cho được sạch trong,
Mới thóat khỏi trong vòng bịnh khổ.
Lớp đau chết kể thôi vô số,
Thêm tà ma yêu quái chật đường.
Chốn hồng trần nhiều nổi thảm thương,
Làm sao cứu những người hung ác.
Khắp thế giới cửa nhà tan nát,
Cùng xóm làng thưa thớt quạnh hiu.
Bấy lâu nay nuôi dưỡng chắt chiu,
Nay tận diệt lập đời trở lại.
Khắp lê thứ biến vi thương hải,
Dùng phép mầu lập lại Thượng Ngươn.
Việc Thiên Cơ Khùng tỏ hết trơn,
Cho trần hạ tường nơi lao lý.
Lão nào có bày điều ma mị,
Mà gạt lường bổn đạo chúng sanh.

 Đức Minh Vương ngự chốn Nam thành,
Đặng phân xử những người bội nghĩa.
Trung với hiếu ta nên trau trỉa,
Hiền với lương bổn đạo rèn lòng.
Thường nguyện cầu siêu độ Tổ Tông,
Với bá tánh vạn dân vô sự.
Đời Ngươn Hạ nhiều người hung dữ,
Nên xảy ra lắm sự tay ương.
Đức Di Đà xem thấy xót thương,
Sai chư Phật xuống miền dương thế.
Tu kíp kíp nếu không quá trễ,
Chừng đối đầu khó kiếm Điên Khùng.
Cứu lương hiền chẳng cứu người hung,
Kẻ gian ác đến sau tiêu diệt.
Nay trở lại như đời Trụ Kiệt,
Hãy tu nhơn chớ có tranh giành.
Tuy nghèo hèn mà trí cao thanh,
Được hồi phục nhờ ơn chư Phật.
Hãy thương xót những người tàn tật,
Thấy nghèo hèn chớ khá khinh cười.
Trên Năm Non rồng phụng tốt tươi,
Miền bảy núi mà sau báu quí.
Mặc trai gái trẻ già có nghĩ ,
Thì khoan cười tôi rất cám ơn.
Khùng ra đời truyền dạy thiệt hơn,
Chư bổn đạo chớ nên khinh rẻ.
Nay Khùng đã hết già hóa trẻ,
Chuyển hướng
Phật học
Trang chủ